Một nhóm bạn học sinh cũ thành đạt rủ nhau về thăm thầy cũ. Sau một hồi trò chuyện họ bắt đấu thay nhau than phiền , kể lể về sức ép trong công việc cũng như trong cuộc sống.Nghe vậy người thầy vào bếp lấy cà phê mời học trò cũ của mình.

Ông đem ra rất nhiều tách : chiếc bằng sứ, chiếc bằng thủy tinh, bằng nhựa, bằng pha lê, một vài chiếc trông rất đơn sơ ,những chiếc đắt tiền, vài chiếc khác lại được chế tác cực kỳ tinh xảo. Người thầy bảo những người học trò tự chọn tách và rót caphe6 vào tách của mình.

Sau khi mỗi người đều có những tách cà phê, người thầy đáng kính từ tốn nói:

_Nếu các em chú ý thì sẽ nhận ra điều này : ai cũng chọn những chiếc tách đắt tiền, chẳng ai thèm những chiếc tách nhựa giá rẻ cả. Có lẽ điều này là bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất nhưng điều ấy lại chính là cội nguồn cho mọi sự rắc rối trong cuộc sống.

Những chiếc tách đâu có làm ảnh hưởng gì đến chất lượng của ca phê. Cái em cần là cà phê chứ không phải tách. Thế mà các em chỉ chăm chăn tìm những chiếc tách tốt nhất cho mình rồi sau đó lại nhìn qua người bên cạnh để xem tách của họ có đẹp hơn không.

Hãy suy ngẩm điều này nhé : cuộc sống chính là ca phê, còn công việc, tiền bạc, địa vị xã hội chính là những chiếc tách. Và những chiếc tách này không hề xác định hay ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của chúng ta.Đôi khi chúng ta cứ lo mãi để ý vào những chiếc tách hư danh mà bỏ lỡ việc hưởng thụ cuộc sống.

Món quà mà thượng đế ban tặng cho con người là cà phê chứ không phải tách.Vậy cứ hãy thoải mái nhâm nhi cà phê của mình và tận hưởng cuộc sống tươi đẹp.”

đọc được trên một tờ báo thấy thích thú nhỉ.Cuộc sống đôi khi quá bộn bề, mình cứ mãi lo đi tìm những gì tốt nhất, đẹp nhất để trưng bày cho chính bản thân mình.Điều đó hoàn toàn chính xác và hợp lý.Ai sống trên đời mà không muốn đẹp, muốn giàu có,muốn danh vọng và địa vị xã hội…một nhu cầu thực tế. Mọi người điều có quyền phấn đấu cho tất cả những gì mình mong ước..những mong ước thật đẹp,thật cao sang và hạnh phúc thay cho những ai đạt được điều ấy…Đó chính là Vòng Xoay Cuộc Sống..xoay tròn..xoay tròn..xoay mãi mà ta không cách nào dừng lại dù chỉ một giây để nhìn và cảm nhận. Hãy sống bằng cảm nhận. Giàu có,quyền lực,danh vọng….đều mang cho ta hạnh phúc…nhưng..hạnh phúc ấy phải đánh đổi quá nhiều và đôi khi đánh đổi quá “đắt”.

……..Một ngày, một đôi bạn trẻ yêu nhau và nên duyên chồng vợ. Đôi vợ chồng trẻ cùng nhau vượt qua khó khăn để xây dựng một gia đình..nghèo khó..cực khổ..họ quyết tâm phải vươn lên.

……..Một ngày..họ trở nên giàu có.Người chồng bộn bề với công việc,với những chuyến công tác dài ngày,những cuộc họp sang trong.Người vợ sống trong ngôi nhà khang trang, tiện nghi nhưng…cảm giác trống rỗng và chán nản.

……..Một ngày,họ chia tay trong cãi vã, trách mắng và tranh chấp…của tôi..của anh. Đời là thế, chẳng bao giờ trọn vẹn, hãy thỏa lòng và nâng niu những hạnh phúc đơn sơ trong cuôc sống. Đọc xong thấy buồn..thôi chẳng cần giàu có..chẳng cần gì hết..chỉ cần có việc làm ổn định..có người mình yêu thương..có thể ngủ một giấc thật ngon…Với tôi..đó là hạnh phúc.hihih..con heo mà..vậy là đủ rồi.



This entry was posted on 2/13/2009 and is filed under . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

0 nhận xét:

HAHAHA

AI? Ở ĐÂU?