Chúng ta sống với quá nhiều rắc rối
Nhiều phiền lo tự chuốc lấy cho mình
Khi ngày tắt lo toan vào giấc ngủ
Phiền toái làm quầng xám cả bình minh
Chúng ta sống với quá nhiều ngốc nghếch
Nhiều vu vơ mưa nắng cứ quay cuồng
Em đỏng đảnh cái nguýt dài hờn giận
Không kiên trì anh cũng bỏ đi luôn
Chúng ta sống với quá nhiều ủy mị
Lắm đông dài lặng tắt những hoàng hôn
Con đường đẹp đến nhòe nước mắt
Những mùa yêu ngập úng cả tâm hồn
Chúng ta sống với rất nhiều độ lượng
Ngày trôi theo những ích kỷ lo phiền
Sau tất thảy tháng ngày yêu mê mải
Anh vẫn nhìn em
Cái nhìn buổi đầu tiên...
0 nhận xét: